fbpx
Truyện cổ Nhật Bản: Cô vợ cũ

Truyện cổ Nhật Bản: Cô vợ cũ

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng Samurai trẻ tuổi ở thủ đô Kyoto. Anh trở nên nghèo khổ vì sự sụp đổ của đế chế nên anh và quyết định rời Kyoto và phục vụ cho người chủ mới đất nước xa xôi.

Anh có một người vợ hiền hậu và xinh đẹp. Nhưng vì lý tưởng của một Samurai anh phải đứng lên theo một cách khác, nên trước khi rời đi anh đã đoạn tuyệt tình cảm quyết định chia tay với người vợ của anh.

Khi đến đất nước xa lạ, anh bắt đầu công việc mới và kết hôn với một người vợ mới xinh đẹp, thanh cao nhưng lại ích kỷ. Cuộc hôn nhân thứ hai không viên mãn. Anh sớm nhận ra rằng anh yêu người vợ đầu tiên của mình nhiều hơn người vợ hiện tại.

Lời nói nhẹ nhàng, nụ cười, thái độ tinh tế và dễ chịu của người vợ cũ và cả sự kiên nhẫn của cô ấy… luôn trong tâm trí anh. Thỉnh thoảng, trong những giấc mơ, anh thấy người vợ dệt một cái áo choàng trong căn phòng tối, đơn sơ cả đêm lẫn ngày.

Anh tự hỏi trái tim mình như thế nào, anh đang làm gì bây giờ. Anh không nên kết hôn với người con gái khác… cô ấy sẽ không tha thứ cho anh… Từ sâu thẳm trong tim mách bảo, anh sẽ trở về Kyoto, sẽ tìm kiếm người đó cầu xin sự tha thứ … và sẽ làm bất cứ điều gì cô ấy muốn để được tha thứ.

Vài năm trôi qua, cuối cùng nhiệm kỳ của anh đã kết thúc cũng là ngày anh trở lại Kyoto. Anh đã chia tay người vợ thứ hai, cả hai điều không ràng buộc con cái.

Anh quay về ngôi nhà thân yêu vừa tự trách bản thân sao tại ngu ngốc lại bỏ cô ây lại một mình, sao lại từ bỏ người vợ tảo tần của mình. Khi đến ngôi nhà cũ là đã khuya … đó là đêm ngày 10 tháng 9.

Ngôi nhà yên tĩnh và u ám như một nghĩa địa, dường như không có ai sống trong đó. Anh vào nhà và tìm căn phòng nhỏ mà vợ anh thích, có ánh sáng từ khe cửa. Anh chàng Samurai rất ngạc nhiên, cô vợ của anh đang ngồi may vá bên trong dưới ánh nến mờ ảo. Vợ anh ngước mặt lên nhìn vào mặt chồng, cô ấy mỉm cười dịu dàng, hơi cúi đầu.

“Anh trở lại Kyoto khi nào vậy? Đã một thời gian dài. Em rất nhớ anh.” cô vẫn trẻ đẹp như xưa.

Anh ngồi xuống bên cạnh vợ kể hết mọi chuyện. Rằng anh nhận ra đã yêu cô nhiều bao nhiêu, đã đau khổ như thế nào, đã hối hận thế nào khi chia tay và ngay bây giờ anh thật lòng muốn bù đắp biết bao nhiêu điều cho cô.

Người vợ âu yếm và nói “Đừng tự trách anh à. Em đã không đủ tư cách làm vợ anh. Ta ly thân vì nghèo khó. Anh đã luôn tử tế với em khi sống cùng nhau. Khi anh đi em đã luôn cầu nguyện cho hạnh phúc của anh dù chỉ trong khoảnh khắc”

“Dù chỉ trong khoảnh khắc thôi sao?” Anh chồng khẽ cười nhẹ và hôn lên trán cô.

“Nếu em không giận anh, anh sẽ ở lại đây mãi mãi bên em. Dù có chuyện gì xảy ra anh cũng sẽ bảo vệ em. Anh đã có dành dụm tài sản cho chúng ta, sẽ có người hầu và anh sẽ xây lại ngôi nhà xinh đẹp.”

Khi nghe những lời này, cô vợ trông rất hạnh phúc và cô kể rất nhiều điều khi anh đi. Họ nói chuyện với nhau đến tận đêm khuya, sau đó cả hai ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau khi thức dậy, ánh sáng mặt trời chiếu xuyên qua khe hở vào căn phòng nhỏ. Trước sự ngạc nhiên của anh chồng, anh đang nằm trên sàn nhà đã mục nát, bụi bám xung quanh.

“Có lẽ mình đang mơ… Không, cô ấy đang ngủ …” người chồng quay sang nhìn vợ.

“Á…á…ahhh.. !” Anh hét lên.

Người phụ nữ đang ngủ nằm kế bên không có đầu. Xác của một phụ nữ mặc áo choàng trắng đã bị hủy hoại hoàn toàn chỉ còn xương và mái tóc đen dài. Không có gì trong căn phòng ngoài một xác chết.

Anh nhảy ra khỏi phòng, cố gắng trấn tĩnh lại. Anh hỏi dân làng chuyện gì đã xảy ra.

“Có ai sống trong ngôi nhà đó?”

“Không ai sống cả. Có một người vợ của Samurai nhưng anh ta đã rời khỏi vài năm trước. Nhưng mà sau đó anh ta đã có người vợ mới. Cô ấy đau khổ đến mức bị bệnh mà không ai chăm sóc. Tháng chín mùa thu năm ấy, cô ấy chết vào ngày 10”

Bạn phải để đăng bình luận.