Tỉnh Saitama Việc làm thêm Ohashi Eito (20) (bút danh)
Bạn đã từng truy cập tìm kiếm 「#Công việc làm thêm mờ ám」bao giờ chưa?
Ngoài ra còn có 「#Việc làm thêm phi pháp」「#Tham gia đường dây」「#Thu nhập cao」vân vân và vân vân, chỉ cần tra cứu thử thì thông tin của những việc làm thêm đáng ngờ hiện ra nhiều như sao.
Hầu hết các công việc đó là trả lương trong ngày, một ngày ít nhất 2 vạn yên. Nếu bạn tìm thêm thì công việc ngày 5 vạn yên cũng có.
Đây là câu chuyện trải nghiệm của tôi khi tìm kiếm công việc bằng từ khóa 「#Công việc làm thêm mờ ám」.
Chi tiết của công việc làm thêm đó được ghi như thế này.
Chỉ cần trông nhà!
Từ 13:00 ngày 11 tháng 7 năm 201X đến 12:00 ngày 15 tháng 7
Khoản trợ cấp hàng ngày sẽ là 30.000 yên x 4 ngày ròng
Sẽ được thanh toán vào ngày cuối cùng, tổng cộng nhận được 12 vạn yên!!
Trợ cấp toàn bộ chi phí đi lại dù cho có ở xa một chút!!
Ai nhanh tay thì nhận được việc!!
Liên hệ:090-XXXX-XXXX (Người phụ trách:Iyama)
Khi tìm thấy thông tin này, vì đang cần tiền nên tôi lập tức liên lạc với người phụ trách dù mặc dù nghĩ rằng điều này là「đáng nghi ngờ」.
「Xin lỗi. Tôi đã xem về O O trên trang web. Có còn việc hay không ạ?」
Sau đó, người đàn ông phụ trách tên Iyama nói một cách phù phiếm.
「À, không sao cả―!Vậy thì, lúc 9 giờ tối ngày 11, đi đến chỗ ngay lối ra cổng soát vé cửa Đông của ga O O. Tuyệt đối đúng giờ đó nhé!」
Lúc đó tôi đã chỉ nói tên và thông tin liên lạc của mình, và chờ tới ngày đó.
3 ngày sau, vào ngày 11 tháng 7, tôi rời khỏi quán cà phê manga mà tôi đã ngồi sớm trước đó một chút, và di chuyển tới chỗ hẹn. Trên chuyến tàu điện đi đến điểm hẹn, tôi đã đọc lại bảng ghi nhớ về nội dung công việc mà tôi đã nghe từ ông Iyama qua điện thoại.
Từ 13 giờ ngày 11 đến 12 giờ ngày 15, 24 giờ x 4 ngày, chỉ cần ở lại trông nhà.
Cấm hoàn toàn việc đi ra ngoài trong khi trông nhà!
Lương thực và đồ uống phải mua cùng lượt để sẵn ngay trong ngày đầu tiên.
Tủ lạnh, nhà vệ sinh, bồn tắm được phép sử dụng.
Lương sẽ được trả một lượt bằng tiền mặt trao tay trực tiếp vào ngày cuối cùng. Nếu không hoàn thành công việc cho đến cùng thì sẽ không có tiền lương!
「Vậy thì lương mỗi ngày là 3 vạn à…có gì đó, chắc là công việc nguy hiểm hay sao nhỉ…」
Trong lúc đang mơ hồ nghĩ về việc đó tàu đã đến trạm ga ở điểm hẹn.
「Đến nước này thì không rút lui được nữa, với lại cũng không có tiền….quyết định theo bản năng thôi nhỉ!」
Khi hướng đến chỗ soát vé của cửa phía đông, quả nhiên có một người đàn ông thân hình nhỏ bé mặc đồ lôi thôi có vẻ đáng ngờ, vừa nhìn điện thoại vừa đứng chờ.
「Cho hỏi…có phải là ông Iyama không?」
「Ồ ồ! Này là…cậu Ohashi hả? Tôi đã chờ suốt đấy―!」
Người đàn ông nhỏ bé dáng vẻ cợt nhã đã nở nụ cười mỉm khó ưa và trả lời tôi.
Ngay tại đó ông Iyama xác nhận nội dung công việc, cứ tưởng là rồi sẽ cùng nhau đi đến ngôi nhà cần trông thì ông ta đã dúi cho tôi một tấm bản đồ vẽ tay bẩn thỉu và hộp chìa khóa, cùng với một vali xách tay màu đỏ tươi.
Từ cái hộp chìa khóa được đưa cho, những chiếc chìa khóa với các thẻ số đung đưa, phát ra âm thanh leng keng.
Ông Iyama chỉ tay vào những chiếc chìa khóa đó,
「Số 1 là đầu tiên từ trên xuống, số 4 là ở dưới cùng nghen. Trong khi coi nhà, khóa hết tất cả các khóa nghen. Chú ý đóng cửa nẻo, coi chừng lửa đó.」
Tôi mặc dù bực tức với cách nói chuyện của ông Iyama, nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì những lo lắng của tôi cho đến giờ đã được rõ ràng.
Không có ngôi nhà bình thường nào có đến tận 4 cái chốt khóa.
Chắc chắn là, ở trong ngôi nhà đó, có đồ vật quý giá nào đó, vì để không bị đánh cắp, nên phải thuê người trông coi đấy mà.
Ngay sau đó, ông Iyama nói
「Những việc cụ thể hơn được viết lên giấy có ở trong cái túi xách đó, đọc sẵn đi. Vậy nhé, còn lại nhờ vào cậu!」
Vừa dứt lời thì đã nhanh chân rời đi mất.
Tôi dựa vào tấm bản đồ, kéo theo chiếc vali xách tay màu đỏ tươi đủ để làm tôi xấu hổ, từ trạm ga đi bộ chừng 10 phút, đã đến nơi có ngôi nhà đó.
Trong khu phố tương đối mới so với vùng lân cận, thì ngôi nhà đó phủ kín bởi những đám cỏ tươi, dáng vẻ hoàn toàn giống như một nhà kho, thoạt nhìn đã là một sự hiện diện nổi bật hẳn so với xung quanh.
Đặc biệt là cái đã đem lại cảm giác kỳ lạ nhất chính là cửa trước của ngôi nhà.
Cái cửa sắt bằng kim loại màu xám được gắn lên căn nhà cấp 4 bằng gỗ đã cũ đến mức trông như bị bỏ hoang hoàn toàn không ăn khớp, giống hệt như nhà kho.
Thêm nữa là trên cái cửa đó, từ trên xuống dưới, có một hàng dọc 4 ổ khóa liên tiếp.
Tôi đứng trước cửa với cảm giác rùng rợn khắp toàn thân, mở khóa đầu tiên ở phía trên cùng thì
「Cạch, coong!」
Vọng lại tiếng kim loại buồn tẻ.
Ổ thứ 2, thứ 3…
Khi tôi mở cái khóa thứ 4 ở dưới cùng, xoay tay nắm cửa và kéo về phía trước thì, Kítttt― âm thanh khó chịu cùng với, mùi ẩm mốc, không khí nặng nề từ trong nhà tràn ra.
「Thật là một ngôi nhà gớm ghiếc…」
Tôi đi vào nhà, qua một hành lang ngắn, thì phía bên phải đó có 「Phòng của người trông nhà」.
Mở cánh cửa kéo bằng kính đục có vài vết nứt kêu lạch cà lạch cạch, thì có luồng không khí nặng nề kỳ cục hơn nữa từ dưới chân trồi lên trên hệt như muốn đẩy tôi trở lại.
「Toàn là mốc meo…Cái nhà khỉ gió gì đây…」
Ở chính giữa căn phòng kiểu Nhật rộng chừng 8 chiếu, một chiếc bàn nhỏ được đặt nằm lẻ loi, trong góc của tủ âm tường thì có một cái tủ lạnh.
Tôi bỏ đồ uống và thức ăn đã mua ở cửa hàng tiện lợi trên đường đến đây vào cái tủ lạnh trống rỗng, và thử mở cánh cửa cạnh đó ra thì, có một cái nhà vệ sinh không thể nào nói là sạch sẽ dù là cố ý nói nịnh nọt.
「Từ phòng đi trực tiếp đến nhà vệ sinh cơ đấy…dù là thế nhưng tối tăm thật đấy」
Tôi đã định lấy ra mẩu giấy có ghi các quy tắc của công việc từ cái vali xách tay để kiểm tra lại nhưng dù thời tiết tốt và đã quá trưa nhưng bên trong căn phòng tối mù mờ, gần như nếu không bật đèn thì sẽ không thể đọc được chữ. Những quy định khác của công việc này là:
Phải thay mới hai dĩa muối ở hai bên trái phải của cửa trước mỗi sáng」
「Dù có ai đến thăm đi nữa cũng tuyệt đối không được đi ra ngoài」
「Nếu như có ai ghé thăm thì không mở cửa mà phải đứng ở bên trong cửa nói vọng ra là 『Chào mừng đã về』 3 lần 」
「Khóa phải chốt sẵn cả 4 cái mọi lúc」
「Dĩa muối gì chứ, nãy có hả」
Vì tôi đã quên việc khóa cửa trước nên sẵn tiện đi kiểm tra lại các dĩa muối luôn.
「Cái này à…Mấy cái dĩa muối này, không thay cũng không bị lộ ra đâu nhở」
Tôi chốt toàn bộ khóa, quay lại căn phòng, trải tấm nệm nặng nề vì có bị chút ẩm được đặt ở trong góc ra, nằm lên đó và xem điện thoại để giết thời gian, không có gì ngoài việc chỉ chờ cho thời gian trôi qua.
「Chà…Ở đây thì nằm tận hưởng vầy mới thoải mái chứ」 Trong lúc còn thừa nhiều thời gian rảnh rỗi, tôi đã gà gật ngủ từ khi nào thì, đến hơn 9 giờ tối, đột nhiên
「Cạch, coong!」
Tôi đang tự nhủ có phải vừa có âm thanh của kim loại thật lớn hay sao thì, đã nghe thấy tiếng tay nắm cửa trước kêu「Lạch cạch lạch cạch!」như đang vội vàng vặn mở ra vậy.
Chỉ lộ mỗi gương mặt sợ sệt tôi thử dòm ngó ra phía cửa trước, từ bên cạnh cửa gương đục ngầu là bóng đen trông giống người phụ nữ đang đứng, dường như đang cố gắng mở tay nắm cửa một cách dữ dội.
Chỉ với bầu không khí tạo ra từ âm thanh đó hầu như đã khiến tôi nghĩ rằng người đó có vẻ như đang khá tức giận, nói chung là bây giờ ngay lập tức, muốn mở cho được cái cửa này!
Lúc đó, nhớ lại những gì được viết trong tờ giấy ghi chú, tôi đã lặp lại 3 lần từ ngữ đó.
「Chào mừng đã về! Chào mừng đã về! Chào mừng đã về!」
Dù tôi có nói bao nhiêu lần, thì người đó vẫn dùng lực mạnh cố mở tay nắm cửa kêu lạch cạch như đang điên rồ.
「Chắc chắn không phải người bình thường rồi!」
Nghĩ là vậy tôi đã cứ thế quay về phòng, lựa chọn chờ đợi cho cơn khủng hoảng này qua đi.
Tuy nhiên, bất kể trôi qua bao lâu, tiếng lạch cà lạch cạch của tay nắm cửa vẫn không dừng lại.
Cảm giác sự sợ hãi quá đến mức ám ảnh tôi đã phủ chăn trùm kín đầu, giữ nguyên tư thế mãi không cựa quậy.
Tiếng cửa vừa dứt là đúng lúc, trời đã bắt đầu mờ sáng, đó là lúc đã quá 5 giờ rưỡi sáng…
「Vừa nãy là gì vậy ta…ai đó khùng hay sao?」
Vừa nghĩ như vậy tôi vừa sợ sệt đi ra phía cửa nhìn thì, phát hiện ra chỉ có 1 cái khóa đã mở là cái khóa đầu tiên trên cùng.
「Vậy là âm thanh『Cạch coong!』lúc bắt đầu chính là âm thanh mở khóa đây mà 」
Hơn nữa, nhìn qua các dĩa muối ở cửa trước thì, cả hai bên trái phải đều bị vương vãi ra, sụp xuống như bị chảy ra vậy.
Sau đó, tôi dùng muối có trong vali xách tay, sửa lại các dĩa muối đẹp đẽ theo sách hướng dẫn, đặt lại ở hai bên vách cửa, nhận ra rằng lại bắt đầu 1 ngày dài nữa rồi.
Tôi nằm vừa bấm điện thoại vừa lăn lóc trên tấm nệm trải sẵn, tối hôm qua, tiếng động 「lạch cạch lạch cạch!」hầu như khiến tôi không ngủ được, nên từ lúc nào tôi lại ngủ gà gật mất, vì bụng đói nên tỉnh lại là vào thời điểm đã hơn 8 giờ tối.
Tôi húp bát mì ăn liền đã tự mang đến, rồi tắm xong vòi hoa sen nước nguội ngắt và quay lại phòng. Và lần này là lần thứ 2.
「Cạch, coong! Cạch, coong!」
Tiếng kim loại vang lên, tôi lại nghe thấy tiếng 「Lạch cạch lạch cạch!」của nắm tay cửa đang bị cố vặn mở một cách thô bạo.
「Cái quái gì vậy! Ồn quá đi mất! Cút đi chỗ khác đi!!」
Mặc dù miệng thì cho thấy có vẻ là nói những lời đầy dũng khí nhưng, khả năng đối phương là người bất thường là 『lớn』.
Ngày hôm đó cũng để vượt qua khỏi cơn sóng gió ấy, tôi ngoài trùm tấm đệm và ở yên một chỗ chịu đựng ra thì đã không có cách nào khác.
Rồi thì, tôi đã nghe thấy tiếng thét gào ầm lên như muốn rung chuyển cả ngôi nhà từ phía bên ngoài cửa trước.
「Gràoooooooooooo!!」
「người… không phải con người….!?」
Kết cục lại là, buổi sáng tiếp theo, cho đến thời khắc bầu trời rạng sáng, tiếng 「Lạch cạch lạch cạch!」cứ lặp đi lặp lại, tôi vào hôm đó cũng đã hầu như không thể ngủ được.
Tiếng lạch cà lạch cạch ngừng lại, tôi đi xem cửa trước thì, dĩa tháp muối đã tan, khóa thì 2 chốt đã bị mở ra.
Tôi nghĩ mục tiêu vì tiền, qua ngày tiếp đó cũng đã cố gắng chịu đựng, tiếng「Lạch cạch lạch cạch!」khủng bố khiến tôi cảm thấy nao núng thì đã đến buổi sáng thứ 3.
Nhìn thấy 3 ổ khóa đã bị mở ra, tôi rốt cuộc đã lý giải hết sự việc.
Số ổ khóa bị mở ra sẽ tăng lên 1 ổ mỗi đêm.
Khóa cửa trước có tổng cộng 4 ổ.
Tức là, tối ngày mai thì tất cả các ổ khóa sẽ mở, người đàn bà ấy…..à không, con ma đáng ngờ ấy sẽ, mở cửa ra vào đến bên trong nhà !
Khoảnh khắc phát giác ra điều đó, tôi lạnh buốt cả sống lưng, hối hận việc đã bắt đầu công việc làm thêm này.
Tôi đã điện thoại cho ông Iyama vì muốn báo lại tình huống này.
「Ông Iyama! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy? Tôi sắp toi rồi đây này! Những người khác, từ trước đến nay đã làm như thế nào vậy hả?」
「Chuyện đó thì…mọi người đều không nhận tiền lương mà giữa chừng bỏ đi mất…không cách nào liên lạc được cả」
「Ý là mất tích ấy hả?」
「Không, tôi nghĩ chỉ là không bắt máy mà thôi. Lúc trước chỉ có một người, đã có người bắt máy trả lời cho nhưng mà…」
「…đã có nhưng mà?」
「Chuyện đó tôi không có muốn nói đến mà. Hahaha…」
「Tôi thì, không được nữa rồi. Tôi sẽ về!」
「Cậu Ohashi, chỗ đó, không thể ráng thêm chút nào nữa sao? Nếu vậy thì lương làm thêm, tôi không đưa đâu đấy」
「…xin lỗi…tuyệt đối không chịu được…」
Tôi nói vậy xong thì cúp máy, cái vali xách tay đã nhận giữ và đồ trong tủ lạnh tất cả cứ để vậy, tôi đã chạy trốn ra khỏi ngôi nhà đó.
Sau lần đó, đã không có bất kì liên lạc nào từ ông Iyama.
Vài hôm sau, bất giác tôi tò mò, tôi mở trang 「#Công việc làm thêm mờ ám」ấy ra xem thử thì, thông tin mà tôi đã ứng tuyển vẫn còn nguyên, và phía dưới đó có thêm những mục cần tuyển người như dưới đây.
Chỉ cần trông nhà!
Từ 13:00 ngày 14 tháng 7 năm 201X đến 12:00 ngày 18 tháng 7
Khoản trợ cấp hàng ngày sẽ là 30.000 yên x 4 ngày ròng
Sẽ được thánh toán vào ngày cuối cùng, tổng cộng nhận được 12 vạn yên!!
Trợ cấp toàn bộ chi phí đi lại dù cho có ở xa một chút!!
Ai nhanh tay thì nhận được việc!!
Liên hệ:090-XXXX-XXXX (Người phụ trách:Iyama)
Chỉ cần trông nhà!
Từ 13:00 ngày 17 tháng 7 năm 201X đến 12:00 ngày 21 tháng 7
Khoản trợ cấp hàng ngày sẽ là 30.000 yên x 4 ngày ròng
Sẽ được thánh toán vào ngày cuối cùng, tổng cộng nhận được 12 vạn yên!!
Trợ cấp toàn bộ chi phí đi lại dù cho có ở xa một chút!!
Ai nhanh tay thì nhận được việc!!
Liên hệ:090-XXXX-XXXX (Người phụ trách:Iyama)
Đọc kỹ thì, ngày cuối của lịch trình thì tất cả, bị 2 ngày trùng nhau.
Nếu tôi làm từ 13 giờ ngày 11 tháng 7 đến 12 giờ ngày 15 tháng 7, thì đợt trông nhà tiếp theo phải là từ 13 giờ ngày 15 tháng 7 chứ.
Vì vậy cuối cùng tôi đã phát giác ra.
Ông Iyama chủ cò mồi đã biết rằng 「mọi người đều không nhận tiền lương mà giữa chừng nhất định sẽ bỏ đi mất」.
Bởi vậy chắc chắn là…ông ấy chưa bao giờ trả tiền lương làm thêm lần nào cả!
Tôi hoàn toàn đã bị lừa rồi.
Việc nhẹ lương cao…chuyện ngon lành như thế, không thể nào có được.
Và hơn thế nữa là, người phụ nữ hàng đêm đến gây ra tiếng「Lạch cạch lạch cạch!」… rốt cuộc là gì vậy?