fbpx
🍀 Đọc truyện cuối tuần 🍀

🍀 Đọc truyện cuối tuần 🍀

🦊 Ngày xửa ngày xưa, có một chú tiểu sống trong ngôi chùa cổ trên sườn núi. Cuộc sống hàng ngày của chú tiểu rất đơn giản. Ngày ngày tụng kinh, làm các công việc pháp lý khi có yêu cầu, và đôi khi đi giảng đạo cho dân làng. Mỗi tháng chú sẽ giảng đạo một lần vào ngày đầu tiên của mỗi tháng

.🦊 Vào một ngày, trên đường trở về sau khi đi tụng kinh cho một gia đình nọ, chú tiểu chợt nhìn thấy một thứ gì đó nằm gần cái ao gần đường đi. Vì tò mò nên chú tiểu đã dừng lại và quan sát. Vật thể đó đang nằm yên, không hề nhúc nhích. Không biết đó là gì, chú tiểu đã nhặt một mẩu cây gần đó và chọc vào nó. Vẫn không thấy nó động đậy, nên chú tiểu đã tiến lại gần, và dùng sức đập thật mạnh vào vật thể đó. Con cáo kêu lên, bật dậy và chạy sâu vào bụi cây. “Ha ha ha! Thì ra là một con cáo. Ha ha ha!” Chú tiểu bật cười thành tiếng.

Là một con cáo đang ngủ trưa. Có thể nó đã bị thương nặng, nhưng chú tiểu lại không hề nhận ra chuyện đó.Ngày hôm sau là đầu tháng, dân làng chuẩn bị đến chùa để nghe chú giảng đạo. Khi họ đi đến gần cái ao, một thứ gì đó được phản chiếu trên mặt nước. Con cáo đang đứng bằng hai chân sau và đội chiếc lá kì lạ trên đầu.

“Này, có vẻ như con cáo sắp biến thành thứ gì đó.” Một người dân trong làng nói nhỏ với mọi người.

Dân làng liền trốn sau một cái cây gần đó và quan sát.Lông con cáo dần dần đổi thành quần áo, đầu biến ra trơn bóng, nhìn giống chú tiểu rồi bước đi.Mọi người ngạc nhiên. Không biết đó là con cáo, hay chú tiểu ?

Con vật đi hướng đến ngôi chùa và chắc nó có ý định lừa dân làng.

“Hãy cố gắng đừng để bị nó lừa.” Người dân làng nói với nhau

“Bắt nó, trói nó lại rồi lột da nó đi “. Một người nói

Khi đến chùa, chú tiểu đã ngồi sẵn ở sảnh chính để chờ dân làng.

“Chào chú tiểu, chúng tôi đã nhìn thấy một con cáo trên đường đến đây.” Khi nói vậy, họ nhìn chằm chằm vào chú tiểu.

“Vâng. Tôi cũng đã nhìn thấy nó ngày hôm qua. Chú tiểu từ tốn.

“Nó lớn hay nhỏ? Người có biết nó đã đi đâu không?” Dân làng hỏi.

“Hmm, nó to chừng này”. Chú tiểu lấy tay miêu tả. “Nhưng tôi cũng không biết nó đã đi đâu.”

Vừa nói xong, chú tiểu liền bị dân làng bao vây. Những người dân quá khích đã đẩy chú tiểu xuống sàn và nhanh chóng trói lại.

“Mọi người đang làm gì vậy?” Chú tiểu nói.

“Hãy hiện đuôi ra, hiện tai ra và đừng mong lừa được tụi tao.” Người dân thi nhau chọc, kéo, đá… liên tiếp vào người chú tiểu.

“Đau quá! Thôi đi.” Chú tiểu nói.

“Trên đường tới đây, bọn ta đã nhìn thấy một con cáo hóa trang thành chú tiểu. Ngươi hóa trang giỏi lắm. Chúng ta sẽ lột da của ngươi.”

Chú tiểu bị cột chặt, lá chất xung quanh. Người dân bắt đầu châm lửa, chú tiểu lúc đó chỉ còn biết tụng kinh.

Chú tiểu không hiểu tại sao mình lại bị đối xử như một kẻ tội đồ thế này. Nhưng khi nghe đến từ “con cáo”, nên vội nhớ ra, con cáo có thể đang trả thù. Rồi ngất đi.

Trong khi đó, dân làng chờ đợi chú tiểu hiện hình thành con cáo. Nhưng đợi mãi cũng không hề thay đổi. Dân làng bắt đầu nghĩ rằng đó có thể đây là chú tiểu thật.

“Nhìn xem, hoàn toàn không có tác dụng.”

“Chết rồi ! Phải làm sao đây?”

“Nước đâu? Nhanh lên!” Người dân hét lên, vội vàng hất nước vào đám cháy.

“Ồ, tốt rồi! Chú tiểu đã mở mắt.”

“Xin thứ lỗi cho chúng tôi. Chúng tôi đã thấy con cáo trông giống hệt chú tiểu trên đường tới đây. “

“Ồ, được rồi. Được rồi. Không sao đâu. Mà này, tôi nhớ hôm qua tôi cũng đã đánh con cáo. Có thể đây là sự trả thù của nó. Chúng ta nên mang quà tới xin lỗi nó, như vậy chắc nó sẽ tha lỗi mà không đi lừa chúng ta nữa”. Chú tiểu thều thào với bộ mặt bị ám đen vì khói.

#hako #nipponclass #nhatban #japaneselife #japanese #Japan #truyệnkể

Bạn phải để đăng bình luận.