👽 Cách đây hơn 2 thập kỷ, vào một đêm hè năm 1998, tại lễ hội mùa hè được tổ chức ở Sonobe, thành phố Wakayama, hơn 60 người ăn món cơm cà ri, do hội khu phố làm, đã có những biểu hiện bất thường như buồn nôn, tiêu chảy. Ban đầu, người dân chỉ nghĩ là ngộ độc thực phẩm, nhưng sau khi điều tra, thì là ngộ độc do hợp chất xyanua có trong nồi đồ ăn hôm đó.
Vụ việc này đã khiến 4 người thiệt mạng: gồm chủ tịch hội (64 tuổi), phó chủ hội (53 tuổi), nữ sinh trung học (16 tuổi) và 1 nam sinh tiểu học (10 tuổi).
Cảnh sát nhận định rằng, có thể đây là một vụ phạm tội do thù oán cá nhân, tuy nhiên, vào thời điểm hiện tại khi đó, những vụ giết người bừa bãi liên tục gia tăng, khiến tâm lý người dân phải sống trong lo sợ.
Sau vụ việc trên, thành phố Wakayama khi ấy đã hủy bỏ toàn bộ lẽ hội mùa hè.
Sau một tuần kể từ khi vụ việc xảy ra, những người dân đã ăn món cà ri hôm ấy có những vấn đề về tinh thần. Khiến cho thành phố phải có một cuộc điều tra kĩ hơn.
Cuộc điều tra sau đó cho thấy chất độc thạch tín, đã được trộn cùng với hợp chất xyanua có trong nồi cà ri cho người dân ăn ngày hôm đó.
Vụ việc này đã khiến cho các công ty thực phẩm không còn dám quảng cáo mặt hàng Cà ri lên ti vi.
Do tính nghiêm trọng của vụ việc, chính quyền đã chi trả toàn bộ số tiền xét nghiệm, cũng như bỏ ra số tiền lên đến 900 man, nhằm mục đích bồi thường tinh thần cho các nạn nhân.
Sau khi tìm kiếm những thông tin liên quan, cảnh sát đã điều tra ra trước khi xảy ra vụ việc, cũng đã có 2 người đàn ông phải nhập viện, vì ngộ độc do thạch tín. Đây là trường hợp ngộ độc tại nhà. Nhưng vụ việc này cũng từng bị cảnh sát nghi ngờ cố tình gian lận, nhằm mục đích lấy tiền bảo hiểm.
Anh A, một người trong làng, sau khi bị nghi ngờ, nhưng không có chứng cứ để bị bắt, đã tham gia lễ hội với tư cách là người chuẩn bị cho bữa tiệc. Sau khi bị bắt điều tra nhiều lần, anh ta vẫn không chịu khai. Cho đến khi cảnh sát điều tra được, một số tiền lên tới vài trăm triệu yên, từ công ty bảo hiểm thạch tín, đã được chuyển tới tài khoản của vợ anh ta, cùng với kẻ tự nhận là đã bán cho anh ta chất độc xyanua, thì anh ta mới chịu nhận tội ác này.
Tuy nhiên, khi cảnh sát điều tra lại, thì thấy chất độc được tìm thấy trong quá trình điều tra A, và chất độc trong nồi Cà ri trong hôm lễ hội đó khác nhau. Vụ việc điều tra lại một lần nữa rơi vào bế tắc dù A đã chịu nhận tội. Do còn nhiều điểm không hợp lý, nên cảnh sát vẫn nghi ngờ và tiếp tục vụ án này. Mãi cho tới khi họ tìm thấy 1 tấm ảnh, trong tấm ảnh mờ mờ lập lòe vào buổi đêm hôm đó, cuối cùng họ cũng phát hiện ra phản chiếu hình dáng của một người phụ nữ quen thuộc – chính là vợ A đứng cạnh nồi cà ri hôm đó. Lúc này, thì họ mới hiểu ra mọi chuyện đều trở lên có lý, khi chuyển hướng sang điều tra về người vợ. Về động cơ, người vợ chính là người muốn lấy tiền bảo hiểm, cũng như muốn đẩy chồng mình vào tù, để có thể thoải mái sống hưởng thụ cùng người tình – cũng là người tự nhận bán chất độc xyanua cho A mới chính là thủ phạm. Còn A sau khi hiểu ra vụ việc, cũng chẳng còn muốn ra ngoài, nên đã tự động nhận tội để trốn tránh thế giới khắc nghiệt bên ngoài, cũng như tránh xa người vợ đầy dã tâm của mình.
#hako #nipponclass #nhatban #japaneselife #japanese #Japan #truyệnkể #cuốituần