Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. Trong khu rừng ở làng Kannonzaka, có một đoạn đường có hàng cây sồi cổ thụ to lớn. Cho dù là trời nắng sáng, nhưng ở đây, vì khung cảnh hàng cây rậm nên lúc nào cũng có cảm giác âm u, rùng rợn khi đi qua. Thế nhưng, người dân làng vẫn thường phải đi qua đoạn đường này để tới bờ sông lấy nước về sinh hoạt.
Người già trong làng này đồn đại rằng, vào ngày trăng rằm, khi trời bắt đầu tối, quái vật sẽ xuất hiện ở khu rừng này. “Có chuyện như vậy sao ? Vậy thì ta sẽ giết con quái vật này.” Một thanh niên tên là Tasuke trong làng đã nói vậy.
Vào ngày có đêm trăng tròn, khi mặt trời bắt đầu lặn, trời chập choạng tối, người thanh niên này đã rời khỏi nhà, trong tay cầm theo thanh kiếm cổ mà đã được truyền lại từ đời xưa. Khi anh ta tới nơi, những cành cây sồi rung rinh cùng làn gió lành lạnh.
“Tối nay ta sẽ bắt mày, con quái vật kia. Hãy nhanh xuất hiện đi.” Nói xong, anh ta leo lên cành cây sồi, bắt đầu ngồi chờ đợi.
Trời tối, một người đàn ông là hàng xóm cạnh nhà Tasuke chạy tới, gấp gáp nói :”Tasuke, về nhà nhanh lên. Vợ mày ở nhà sắp sinh rồi.”
“Không. Tôi chưa thể về được. Tôi đang chờ con quái vật. Hôm nay tôi phải bắt nó.”
“Đừng có khùng như thế. Về lẹ đi.”“Không được, tôi đã hứa với dân làng là hôm nay tôi sẽ bắt nó, không về được.”
Dù có nói thế nào đi nữa, Tasuke cũng không chịu về. Không còn cách nào khác, người hàng xóm bỏ về.
Đêm dần xuống, lại một làn gió thổi qua, khiến những chiếc lá cây đung đưa. Tasuke ngồi trên cây run rẩy, nhưng vẫn quyết tâm chờ đợi con quái vật. Bỗng có tiếng cỏ phía xa xào xạc. Có vẻ như con quái vật đang tiến tới phía mình. Tasuke cảm thấy sợ, nhưng nghĩ tới lời hứa, nên tay nắm chặt thanh kiếm. Khi cảm giác con quái vật đang ở ngay phía dưới mình, Tasuke mắt nhắm chặt, cầm thanh kiếm chém loạn xạ phía dưới. Lúc đó, lại có tiếng hét :”Tasuke, đi xuống và về nhà nhanh đi.
“Người hàng xóm tốt bụng lại tới và gọi Tasuke về nhà.”
Lại là anh à? Anh đang làm gì vậy? Đừng có làm tôi giật mình vậy chứ ?”
“Vợ mày đẻ rồi. Là con trai. Đứa trẻ khỏe mạnh. Nhưng vợ mày thì tính mạng đang nguy hiểm. Về nhanh đi.” Người hàng xóm tốt bụng thở hổn hển nhắc nhở.
“Tôi không thể về khi chưa bắt được con quái vật.” Nói rồi, Tasuke vẫn ngồi im trên cây và nhất quyết không chịu xuống.
Người hàng xóm tốt bụng lại không còn cách nào khác mà bỏ về.
Lại một khoảng thời gian trôi qua, khi Tasuke đang dần buồn ngủ, thì lại bắt đầu nghe thấy tiếng bước chân chạy nhanh trên đồng cỏ. Tiếng chân đang lao gần tới phía mình. Tasuke giật mình, tay nắm chặt thanh kiếm.
“Tasuke, mày đang làm cái gì vậy ? Xuống đây lẹ đi.”
“Cái gì vậy? Trưởng làng à? Có chuyện gì ? “
“Cái gì là cái gì? Tao đã 2 lần sai người đi gọi mày về, tại sao mày không chịu về ? Vợ mày cuối cùng cũng sinh được thằng con trai cho mày rồi đó, vợ mày đang gặp nguy hiểm. Mày còn không mau mà về đi ? “Trưởng làng giận giữ nói.
“Dù trưởng làng có nói thế nào đi nữa, tôi cũng không xuống đâu.”
Tasuke vẫn ngồi im trên cây và không hề có ý định leo xuống.Trưởng làng đành thở dài mà bỏ về.
Thời gian tiếp tục trôi.
Trời gần sáng, anh ta nhìn thấy một hàng đèn lồng thắp sáng từ phía xa xa. Người dân làng xếp hàng đi quanh 1 vật như quan tài, hướng dần tiến tới phía Tasuke. Cơn gió mạnh khiến Tasuke run rẩy.
“Tại sao mày không về? Mày không lo cho vợ mày à?”
Một tiếng nói từ phía dưới gốc cây vọng lên.
Tasuke nhìn xuống dưới, thấy một người mặt giống vợ mình, nhưng nhìn kĩ lại thì thấy cái đuôi ẩn dưới bộ Kimono nó mặc. Người vợ giơ móng dài, bám vào thân cây sồi, định leo lên.
“Mày là ai? Mày là vợ tao à?” Tasuke hoang mang lo sợ.
“Đoán đúng rồi.” Con vật đó lao nhanh tới, khiến Tasuke giật mình suýt làm rơi thanh kiếm, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nhận ra đó là con quái vật đang đóng giả làm vợ để tới giết mình, nên anh ta cầm thanh kiếm đâm vội vào người con quái vật.
Con quái vật ngã xuống, nằm im dưới đất. Tasuke nhìn xuống, thấy hiện hình là một con cáo lớn.
Thấy vậy, Tasuke vội nhảy từ trên cây xuống, xác nhận con quái vật đã chết. Đang vui vẻ nghĩ bụng nhanh về khoe với dân làng rằng mình đã giữ được lời hứa, người dân từ nay có thể vào rừng lấy nước mà không phải sợ gì nữa. Tuy nhiên, niềm vui đó chẳng được lâu, khi anh chợt nhớ lại những lời của người già làng từng nói, con quái vật hay thích cướp xác người đã chết rồi đóng giả làm họ đi lừa người. Điều đó có nghĩa là vợ anh đã chết sau khi sinh đứa con.
Nhìn ra đám đưa tang mà dân làng đang gần tiến tới phía mình, Tasuke thấy lo sợ khi nhìn vào người đang nằm trong quan tài. Liệu anh có cảm thấy hối hận hay không? Khi đã đánh đổi hạnh phúc của riêng mình lấy cuộc sống yên bình cho dân làng?
#hako #nipponclass #nhatban #japaneselife #japanese #Japan #Truyệnkể #cuốituần